Tôi vừa đi vắng, anh đã "rủ" cave về phòng
Chủ Nhật, 19 tháng 6, 2011
Khi anh ra mở cửa phòng thì tôi như chết lặng đi khi nhìn thấy một cô gái mặc quần đùi và áo hai dây đang ở trong phòng anh...
Tôi quen anh qua sự giới thiệu của một người bạn và cũng chẳng bao lâu sau đó, chúng tôi trở thành người yêu chính thức của nhau. Chúng tôi đều là người tỉnh lẻ xuống Hà Nội học và làm việc. Anh là sinh viên năm thứ 4 của trường Đại học Xây dựng, còn tôi là một nhân viên kế toán.
Tôi những tưởng mình sẽ được sống mãi trong thiên đường tình yêu ấy khi sáng nào anh cũng đón tôi đi làm, chiều lại đến cơ quan đón tôi về. Anh luôn ở bên tôi, giúp đỡ và lo lắng cho tôi từ những điều nhỏ nhặt nhất. Hạnh phúc khi được ở bên vòng tay anh, tôi đã mơ về những tháng ngày hạnh phúc được ở bên anh cùng những đứa con ngoan… tôi yêu anh chân thành và say đắm, tôi tin tưởng ở anh và giành tất cả cho anh những gì quý giá nhất tôi có.
Tuy nhà anh rất nghèo nhưng không vì thế mà tôi khinh thường anh, ngược lại, tôi càng yêu và trân trọng anh hơn. Hơn một năm yêu nhau, tôi và anh đã vượt qua biết bao sóng gió, bao niềm vui nỗi buồn… nhiều khi tôi tưởng chừng như tình yêu ấy không thể tiếp tục được nữa. Đã bao lần tôi muốn bỏ đi thật xa để quên anh nhưng lý trí của tôi không thể thắng nổi con tim vì tôi đã quá yêu anh. Vượt qua mọi sự ng cấm của gia đình, bạn bè, tôi vẫn một lòng một dạ yêu anh và tự hứa với lòng mình sẽ ở bên cạnh anh, lo lắng cho anh và giúp đỡ anh vượt qua những khó kh, vất vả trong cuộc sống.
Tags:
Tâm Sự
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét