Khi vừa bước chân vào nhà nghỉ, anh đã bế thốc tôi lên giường... Và rồi, tôi mụ mị tin anh, mê muội lao vào anh, để anh thỏa sức khám phá cơ thể mình.Tôi từng yêu một anh chàng bác sĩ quân y người miền Nam. Tôi rất thích giọng nói ngọt ngào của anh... và những cử chỉ quan tâm, chiều chuộng, những hứa hẹn về một tương lai hạnh phúc... đã khiến một đứa con gái lần đầu tiên biết yêu là tôi mơ mộng về một tương lai được làm vợ của người đàn ông mình yêu, làm mẹ của những đứa con ngoan ngoãn... Thế nhưng, cuộc đời dường như đang cố trêu đùa tôi trước sự chân thành của tình yêu này.
Một ngày anh đến và nói với tôi rằng: "Tháng tới, bố mẹ anh muốn sang thưa chuyện với bố mẹ em. Các cụ nói năm nay chúng mình hợp tuổi nên cưới luôn. Anh chỉ sợ em không chịu được cực khổ khi phải lấy một anh chàng bác sĩ quân y như anh thôi!"... Nghe những lời anh nói, tôi đã khóc rất nhiều. Tôi không sợ nghèo, không sợ khổ, không sợ chịu cảnh cô đơn... tôi yêu anh, cần anh, tôi sẽ cố gắng làm trọn trách nhiệm của một người vợ. Chỉ cần được ở bên anh thôi... với tôi, chẳng còn gì hạnh phúc lớn lao hơn nữa.
Mỗi lần anh đến thăm tôi, anh đều muốn chúng tôi có không gian vắng lặng để hai đứa được thoải mái tâm sự. Những lần trước, chúng tôi đều vào quán cà phê, đến công viên để tâm sự... vì bao lần anh rủ tôi vào nhà nghỉ nhưng tôi đều từ chối. Vậy mà hôm ấy, khi anh hứa hẹn sẽ cưới tôi vào cuối năm nay, tôi đã tin, đã hạnh phúc và đã ngoan ngoãn như một chú nai tơ theo anh vào nhà nghỉ. Anh hứa sẽ không động đến người tôi. Vậy mà khi vừa bước chân vào nhà nghỉ, anh đã bế thốc tôi lên giường... Và rồi, tôi đã mụ mị tin anh, mê muội lao vào anh và để anh thỏa sức khám phá cơ thể mình.
Anh thỏa sức khám phá cơ thể tôi.
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét